Tìm kiếm

Từ khóa được tìm kiếm nhiều:

ĐẠO CẢM THÔNG

  • Chia sẻ:

Có một kẻ, từ khi sinh ra đời
Khi còn trẻ, luôn hồn nhiên vui vẻ
Vô âu lo, chẳng bao giờ buồn tẻ
Không muộn phiền, mà mãi thấy bình an
Rồi một ngày, chạy theo chuyện thế gian
Tự tay mình, trói chặt cả toàn thân
Rồi kêu la, nhờ người đến cứu giúp
Có Người Trí, thương tình mà chỉ rõ

Ông chỉ cần, buông bỏ cả hai tay
Là toàn thân, không bị tự trói nữa
Kẻ Ngu kia, không tiết lời chửi rủa
Bỏ tay rồi, mất hết Của tôi sao
Ông không giúp, hãy biến ngay đi nào
Đừng ở đó, coi chừng không toàn mạng

Người Trí khác, ân cần mà chỉ dẫn
Giải thích dùm, tại người tự trói thôi
Kẻ Ngu kia, liền chửi rủa liên hồi
Ai lại khùng, mà tự trói mình đâu
Ông không giúp, thì cứ nói một câu
Đừng lừa gạt, lấy hết Của tôi nhé

Lại gặp được, người Trí chỉ cặn kẻ
Nguyên do đâu, mà bị trói thế này
Rồi chỉ gỡ, từng li từng tí một
Kẻ Ngu kia, phát khùng lên đột ngột
Miệng chửi mắng, ông như hai người khác
Lại nói rằng, tôi tự trói thân tôi
Này các ông, hãy đừng có lôi thôi
Giúp không được, đừng làm tôi mất hết

Đường Dạo Hành, chẳng thể nhìn điểm kết
Đạo Cảm Thông, là không thể nghĩ bàn
Ngước lên trời, không một tiếng than van
Mà dòng lệ, tuôn rơi hoài không dứt

Tam Vô
03/09/2022

Nguyện đem Công Đức này hồi hướng khắp tất cả đệ tử và chúng sanh đều đồng thành Phật Đạo!

Bình luận (0)
Viết bình luận