Sư Điều Ngự Đàm Hoa giải thích đoạn Kinh Kim Cang
Vô Ngã Tướng
Vô Nhân Tướng
Vô Chúng Sanh Tướng
Vô Thọ Giả Tướng
— Đó là đức Phật nói rõ bốn tướng đều không thật k ...
¤— Đàm Nhi hỏi Sư huynh:
¤— Vâng, Muội nghe bài kệ:
Biết sống vì nhân loại
Không có gì cho ta
Biết "Buông" bỏ thân này
Để làm vui lợi lạc
Miễn chúng sanh an lạc
Hỏi Còn gì cho ta?
Hỏi buông bỏ chỗ nào?
Hỏi dính chi mà thoát?
Vì người còn bốn tướng
Tà kiến lại trổi nên
Tâm không sạch không chơn
Rồi sanh nghi tà luận.
Nếu biết hạnh trong sạch
Thực hành hạnh đại bi
Chỉ nên thấy lỗi ta
Không đủ tâm rộng lớn.
Chứa đựng được tất cả
Thì làm sao làm PHẬT?
Có hiểu hết giáo lý
Cũng là hàng qủy ma.
Rải tà kiến gần xa
Ôi thôi! là còn lỗi.
Cũng vì tâm vọng động
Suy tưởng rồi suy luận.
Soi xét đến tột cùng
Cũng chỉ là võ đoán
Chạy theo cái năng giác
Tự đánh mất thật chân.
Người hành hạnh thật chân
Chính là mình biết rõ
Tâm của người làm việc
Tâm của người nói gì
Đó chính là kết qủa
Khi người đó làm ra
Được gì cho đại chúng
Sự thật đã hiển nhiên
Mọi việc đã rõ ràng
Còn gì mà kiến luận
Vì Vô Minh tưởng dắt
Không dùng trí thật chân
Càng hành càng bít đường
Rồi đặt mình vào rọ
Rồi than rằng tôi khổ
Ai nhốt được các ông?
Vì vô minh vọng động
Có hành vi tạo nghiệp
Nên có thức nhập thai
Thai nghén đời hiện tại
Rồi lại có tai mắt
Rồi lại có mũi lưỡi
Rồi lại có thân ý
Rồi lại có sáu căn.
Thì lại sanh cảm giác
Thì lại sanh cảm thọ
Thì lại sanh yêu ghét
Thì gắng sức đoạt lấy.
Thì lại tạo ra nghiệp
Thì lại phải hóa sanh
Thì lại có đời sau
Nếu ai rõ chỗ này
Hãy nên luôn tỉnh thức
Thì không có vọng động
Thì không thức nhập thai
Thì không có thai nghén
Thì không có thân này
Thì không có tai mắt
Thì không có mũi lưỡi
Thì không có thân ý
Thì không có giác quan
Thì không có cảm giác
Thì không có cảm thọ
Thì không có yêu ghét
Thì không có ái luyến
Thì không có đoạt lấy
Thì không tạo ra nghiệp
Thì không phải sanh hóa
Thì không có đời sau
Phải thấu triệt chỗ này
Chính “diệt tội trường thọ”
Mà mười đời chư Phật
Lấy mười hai nhân duyên
Để làm đặng Pháp tánh
Nay vì duyên người hỏi
TA nói rõ cho người
Để có được Pháp khí
Rõ con đường PHẬT môn
Vì người không tinh tấn
Vậy Ta lại nói tiếp
Đạo chân thật không hai
Người hãy gắng tư duy
Và giữ gìn nhất niệm
Hãy giữ tâm bồ đề
Cũng là tâm đại thừa
Bởi căn tánh không đồng
Nên chư Phật bồ tát
Đã phân chia ba thừa
Chính vì thế Người nên
Cho dù có năm ấm
Lẫy lừng và hưng thậm
Ba độc tham sân si
Chúng nó thường phát tác
Và tiếp đến sáu giặc
Chính là sắc, thanh, hương
Rồi Lại vị, xúc , pháp
Chúng nó luôn xâm nhập
Và lại bốn con rắn
Đất, nước, gió, lửa độc
Người giữ tâm bồ đề
Không dao động thối thớt
Thân người như kim cang
Tâm người như hư không
Khó lòng ai phá được
Nay vì người thưa hỏi
Thuận theo duyên vẽ màu
Mong đại chúng bỏ lời
Hãy thật chân rõ nghĩa
Những gì TA viết rõ
Để mọi người hiểu ra
Để hành trì không va
Liễu ý không lý luận
Còn không chịu bỏ TA
Còn cái TA qúa to
Rồi lại sanh quan điểm
Rồi Lại sanh vọng pháp
Thì rốt cuộc cả đời
Không biết đâu đường rõ
Những gì ta đã nói
Hãy tư duy từng từ
Khi hiểu thông sẽ đặng
Đặng tới chỗ thuần chơn
Nếu làm được vậy rồi
Còn dính chi giải thoát
Ở đó mà nói khoác
Không chịu nhìn lại ta
Rồi đi nói ba hoa
Lại sanh thêm tà kiến
Thì làm sao chân thật
Thì sao hiểu đại bi
Thì làm sao vô niệm
Thì không vô tâm trí
Hàng ngoại đạo nói rằng
Vô tâm trí ký không
Thật thì là năng giác
Bỏ hết cái năng giác
Của huân tập tánh người
Bỏ được cái tánh người
Sẽ hiểu chơn Tánh giác
Tạm nói nó là chơn
Tạm nói nó hằng pháp
Tạm nói nó như như
Tạm nói là giải thoát
Vì nó là không vật
Người rõ hiểu là PHẬT
Người không rõ là MA
Chính vì tưởng vọng va
Quên mình luôn tự sáng
Rồi lại sanh vọng kiến
Rồi tìm kiếm bên ngoài
Có tìm kiếm tỷ đời
Cũng là còn luân chuyển
Phải để ý chỗ này
Trong nhà mình có ngọc
Ngọc đã sẵn đó rồi
Mà lại tìm sao được
Cái bảo tháp chân thật
Xuất phát từ bên trong
Chân thật của các ông
Không cần qua kiến luận
Mà nó luôn hằng biết
Trong tự tánh PHẬT làm
Hỏi còn gì bốn tướng
Hỏi còn gì giải thoát
Chỉ thuận theo nhân duyên
Tùy bệnh mà có thuốc
Bởi các ông tìm kiếm
Học cái lý thuyết suông
Có học cả tỷ đời
Cũng là thêm thùng rác
Rồi đi đâu Cũng vác
Rồi đi đâu cũng mang
Không chịu "Buông" nó xuống
Mang cả nghìn tam giới
Lại còn khoe ta giỏi
Lại còn xưng ta hay
Thật là PHẬT rõ bày
Thật không muốn nói pháp
Vì các hàng thiện thệ
Khẩn thiết và cầu xin
Các đức PHẬT thế tôn
Phải tùy nghi giải nói
Rồi chúng lại dính vào
Ôi thôi là chúng nó...
Nhưng khi rõ lậu tận
Chúng nó đi mải mệt
Rồi chúng nó biết khổ
Rồi chúng nó biết tập
Rồi chúng nó biết diệt
Rồi chúng nó biết ĐẠO
Chúng nó sẽ hiểu ra
Mà quay về đại giác
Chính vì PHẬT rõ biết
Nói là rồi các ngươi
Rồi cũng sẽ thành Phật
Cũng như ta không khác.
Chính vì ta pháp nhãn
Nên không có vọng mê
Chính vì rõ pháp Thân
Nên làm gì còn Tướng?
Chính vì TA "Lậu Tận"
Nên rõ biết THẬT chân
Thì không mê vọng động
Đi cứu cảnh niết bàn
Rõ tam thế chư PHẬT
Y bát nhã tâm kinh
Thì dính mắc chỗ nào?
Ai trói mà giải thoát?
Muốn giải thoát làm PHẬT
Cũng là hạng vô minh
Nay TA thời cũng vậy
Tùy theo cảnh vẽ màu
Chứ còn chi phải nói
Chứ còn chi Phải bàn
Đang ở trong thế gian
Tùy nhân duyên hóa hiện
Chứ chẳng tu chẳng chứng
Cũng không mê giải thoát
Cũng không ham niết bàn
Thử hỏi khi chưa sanh
Ta với chính là TA
Còn khi đã sanh Rồi
Ai có phải là TA?
Nay TA nói "VÔ TỰ"
Thì các ông phải liễu
Đọc xong rồi bỏ rác
Đừng thấy ta lại tác
Vì qủa PHẬT không nghi
Nay Đàm Nhi thưa hỏi
Thuận theo Nhi nói lời
Chứ thật tình không pháp
Hóa hiện vì nhân duyên.
Điều Ngự Đàm Hoa
8/6/2019
Nguyện đem công đức này
Hồi hướng cho tất cả
Đệ tử và chúng sanh
Đều đồng thành Phật đạo
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam mô Điều Ngự Đàm Hoa Chân Thật.
( Lưu ý: Nội dung của tất cả các bài viết trên trang dieunguuudam.com đã được đăng ký bản quyền tác giả, vui lòng không sao chép sử dụng khi chưa được sự đồng ý của tác giả, nếu chia sẻ vui lòng giữ nguyên bài viết gốc, có phần thông tin tác giả và trang dieunguuudam.com )
Bình luận (0)