+ Con là Phương ở Di Linh Lâm Đồng, con gần đây gặp chuyện buồn khổ với mẹ con quá, đầu con như muốn nổ tung, con muốn lao đầu vào xe tải hay uống thuốc tự tử cho rồi. Mẹ con cứ la mắng con suốt ngày, chửi rủa con đủ điều, con ấm ức lắm chỉ muốn chết đi cho xong ạ, nhưng con thương đứa con nhỏ của con không ai chăm nên phải chịu cảnh khổ đau này mà sống với bà ạ. Con thấy con làm gì cũng không vừa mắt bà ạ. Con xin Sư giúp cho con làm thế nào để con sống an nhiên vui vẻ giữa gia đình mà hằng ngày con phải đối diện với mẹ ạ.
+ Vô Pháp ở Daknong trình bày: Dạ Thưa Sư con cũng đã được Sư chỉ dạy nhiều nhưng khi không tỉnh thức vẫn bị trần cấu nó dẫn làm con cũng sân lên, khiến con gặp cảnh con của con cải lời con, con dạy nó không nghe nó còn thách thức con, như ngày xưa chưa được Sư dạy thì nó no đòn chỉ có chết với con, nhưng con giờ đã được Sư dạy và con biết lúc đó con sân nhưng con cũng vả nó bạt tai, vợ con xen vào bênh vực, con cũng vả vợ luôn, dạ thưa Sư con thấy trần cấu này ghê quá Sư ạ.
+ Tam Vô hỏi: Trần cấu có lỗi chăng? Trần cấu làm phiền mọi người hay mọi người làm phiền trần cấu? Phiền não của mọi người là do trần cấu gây ra cho mọi người hay mọi người tự tạo ra cho mình?
+ Mọi người đồng trả lời: dạ là do chúng con tự dính mắc vào trần cấu mà tự sanh quan điểm rồi tự sanh phiền não cho mình ạ.
+ Vô Pháp: dạ con đã hiểu ạ, con xin cảm niệm ân Sư ạ.
+ Phương: dạ con đã hiểu rõ ạ, con ngu quá tự nhiên dính mắc vào lời nói của người khác rồi tự sanh khổ đau cho mình, nghe Sư giảng dạy xong tự nhiên con thấy nhẹ nhõm hẳn và không muốn tự tử nữa mà còn thấy thương mẹ mình hơn ạ. Con xin cảm niệm ân Sư ạ.
Tam Vô: ta tặng các người bài kệ
TẠI - VÌ - DO - BỞI TRẦN CẤU?
Sắc ơi sao đẹp tuyệt trần
Làm cho ai đắm thất thần đê mê
Sắc ơi sao lại xấu ghê
Làm cho ai oán trách chê đủ điều
Thanh ơi sao tiếng mỹ miều
Làm cho ai luyến yêu kiều diệu âm
Thanh ơi sao tiếng vang ầm
Làm cho ai khổ ai gầm sân si
Hương ơi sao toả diệu kỳ
Làm cho ai ái mùi chi thơm lừng
Hương ơi sao thối quá chừng
Làm cho ai bực muốn ngừng thở luôn
Vị ơi ngon quá khó buông
Làm cho ai đắm dính luôn không rời
Vị ơi dỡ quá hết lời
Làm cho ai chán cả đời né xa
Xúc chạm thoải mái vậy ta
Làm cho ai luyến cứ va thân vào
Xúc chạm khó chịu thế nào
Làm cho ai giận lập rào cách xa
Pháp ơi thuận ý thế mà
Làm cho ai cũng thích va thọ vào
Pháp mà nghịch ý thì sao
Làm cho ai cũng lao đao xa rời
Lục trần tội chi ở đời
Mà sao tu giả buông lời trách than
Thuận thời không tiếng than van
Nghịch thời đỗ lỗi trần gian cuốn mình
Ai ơi xem xét sự tình
Lục trần có lỗi hay mình tự gây
Tánh mình vốn sẵn ngay đây
Vốn hằng thanh tịnh chẳng dây dính trần
Thế mà người vẫn muôn lần
Dính vào trần cấu hỏi mần sao ra
Ai ơi Dừng khởi vọng ma
Dừng Phiền trần cấu thế là tự an
Ở yên Tự Tánh sẽ nhàn
Dừng Phiền trần cấu là đàng Như Lai
Tánh và trần cấu là hai
Dừng Phiền trần cấu ở ngay Tánh mình
Từ nay người mãi hằng minh
Thường hành Tự Tánh nơi mình An nhiên
Đời người hết bị đảo điên
Người luôn an lạc ưu phiền bất sanh
Đời người hết bị loanh quanh
Về nơi thanh tịnh đất lành quê xưa
Người ơi đừng ngại sớm trưa
Dừng Phiền trần cấu Nhà xưa rõ đường
Nay duyên Vô chỉ tỏ tường
Người mau nhận lấy Đạo Thường Như Lai
Tam Vô
19/11/2022
Nguyện đem Công Đức này hồi hướng khắp tất cả đệ tử và chúng sanh đều đồng thành Phật Đạo
Bình luận (0)